Logo  
Xin cảm ơn nhà tài trợ: Thoát
Đăng ký thành viên
Cá nhân
Thành viên Sự kiện Tìm kiếm
Nội quy
Tin tức Chợ
Hỏi và Đáp
Liên hệ ban quản trị
Nhà tài trợ
Trở lại   Chợ thông tin Đồ Hiệu > DỊCH VỤ > Dịch vụ khác > Bảng giá quảng cáo truyền thông

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 14-06-2014, 11:51 PM
lanlanha89 lanlanha89 đang online
Junior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2014
Bài gửi: 2
Mặc định Mọi cô gái trong tình yêu đều dịu dàng và dễ khóc

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Mọi cô gái trong tình yêu đều dịu dàng và dễ khóc. Nhưng nếu họ cho quá nhiều mà không được nhận lại, họ sẽ vùng vằng quay lưng và trở nên ích kỉ.

>> Truyen tranh 18

>> doc truyen

Một cô gái ích kỷ trong tình yêu - cũng chỉ vì họ đã quá đam mê và cuồng nhiệt cho tình yêu của họ. Sau một chuyện tình, họ sẽ trở nên sắt đá và dễ dàng làm người khác tổn thương.

***


Phong – Tình yêu là một trò chơi

Tháng 10 man mác lạnh, gió lùa vào từng kẽ tóc, mơn man làn da khiến người ta bất giác co người lại. Tôi ngồi trong chiếc Cadillac màu đen, thở dài rồi chạy một mạch đến khách sạn.

Tôi và Oanh đã chia tay. Lúc quay lưng, tôi thấy bóng cô ấy đổ gục xuống sàn nhà, nức nở khóc. Cô ấy đã níu lấy cánh tay tôi, chớp đôi mắt trẻ con rồi vùi đầu vào đó thút thít, tôi đứng lặng người, nhìn bản thân mình trong cửa kính rồi bất giác gạt tay, bước thật nhanh về phía trước.
Đừng trách tôi nhẫn tâm, chỉ là vào một buổi sáng đẹp trời nào đó, tôi cựa mình thức dậy và thấy Oanh ở bên, mọi thứ vẫn vậy, chỉ khác rằng tình yêu của tôi với Oanh không còn đầy như trước. Tôi không thấy đủ đam mê và cuồng nhiệt, tôi không thấy hình bóng Oanh khi nhìn vào mắt mình trong gương...Tôi thở dài, mối tình này có lẽ tôi nên chấm dứt.

Tôi vuốt nhẹ theo gò má trắng mịn của Oanh, thì thầm vào tai cô ấy:
- Xuân à! Dậy đi, trời sáng rồi!
Oanh giật mình, mở to đôi mắt nâu tròn nhìn tôi. Tay cô ấy run run nắm lấy tay tôi, môi dưới mím chặt. Tôi đã nghĩ lúc đó cô ấy sẽ đập phá, sẽ la hét và khóc lóc ỉ ê. Nhưng không, Oanh mỉm cười thật tươi, bước xuống giường rôì đi vào phòng tắm. Tôi chợt cảm thấy khó chịu.
Những ngày sau đó, tôi liên tục về nhà với tình trạng say xỉn và sực mùi nước hoa. Tôi thường ôm Oanh vào lòng, gọi ra một cái tên thật lạ rồi tổn thương cô ấy. Vậy mà Oanh vẫn cam chịu, vẫn mỉm cười thật tươi đón lấy cái ôm của tôi, vùi đầu vào ngực tôi mà kể chuyện. Tôi đẩy Oanh ra, dùng sức nắm lấy tóc cô rồi tát một cái thật mạnh, tôi mắng cô, tôi chà đạp cô...Thế mà, vẫn không thể đổi lại từ cô một giọt nước mắt.
Tôi biết Oanh yêu tôi, tôi chán ghét điều đó. Tôi chán ghét cái cách cô ấy ép cho mình khỏi khóc, tôi ghét cái cách cô ấy vùi đầu vào ngực tôi kể chuyện, tôi ghét cái cách cô ấy nhìn tôi, âu yếm như thể nhìn cả thế giới của mình trong đó. Tôi đã từng ghét mọi thứ về cô ấy đến thế, và rồi lựa chọn buông tay để mọi dấu vết thương yêu chìm vào quên lãng.
Rồi một ngày trời lắm gió, cô ấy hỏi tôi:
- Tại sao?
Tôi hôn nhẹ lên tai Oanh, nói thật nhỏ:
- Em không biết à? Trò chơi đã kết thúc rồi!
Tôi nhìn cô ấy đổ gục xuống sàn, quay lưng và lạnh lùng bước.
Sài Gòn sắp mưa. Tôi ghé vào một khách sạn sang trọng, vốn là tổng giám đốc công ty nội thất, tôi chẳng mấy ngạc nhiên với cách bày biện lộng lẫy trong này. Ngồi xuống bàn ăn, tôi nhấm nháp li rượu vang màu đỏ sậm:
- Anh thấy món ăn này của nhà hàng thế nào ạ?
Nàng chớp đôi mắt nâu to nhìn tôi, dáng người nàng mảnh mai, mùi nước hoa trên người nàng bất giác khiến tôi say đắm. Tôi luồn tay vào tóc nàng, đặt lên mũi rồi nói:
- Rất thơm!
Nàng vụng về vén lại mái tóc rồi trừng mắt nhìn, tôi bật cười. Nàng nhanh chóng bước đi, bóng nàng dong dỏng cao, mái tóc buông thõng trên vai vô tình cuốn hút ánh nhìn của người khác. Tự nhiên thấy thú vị, tôi thật nhanh đuổi theo nàng.
- Tên! Cho anh biết tên?
- Ừm...Em sẽ được gì? – Nàng lấy ngón trỏ cuốn vào lọn tóc, vẻ mặt như mong chờ.
- Em sẽ có số điện thoại của anh.
Nàng bật cười, dí vào má tôi một cái rồi bước vào taxi.
- Em là Vi.
Oanh – "Đau"
Sài Gòn những ngày cuối năm, trời se sắt lạnh.
Em kì cọ bản thân cho thật sạch, em ngắm mình trong gương, mân mê những vết bầm tím mà anh để lại. Anh đã đi hai ngày, em vẫn đợi. Anh đã đi hai ngày, em vẫn ủ ê trong vết thương sưng mủ. Anh đã đi hai ngày, và ngày đầu tiên đó, em bắt gặp bàn tay anh siết lấy ai đó thật chặt, em bắt gặp ánh mắt anh đam mê nhìn cô ấy. Em đã chạy thật nhanh về nhà, dùng phấn may viết thật to lên tường: "Đau".

Nguồn: http://oda.mpi.gov.vn/odavn/Trangch%...8/Default.aspx
__________________
THẨM MỸ VIỆN NAM SEOUL
Trả lời với trích dẫn


CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI
Trả lời


Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

vB code is Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến

SangNhuong.com


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:26 AM

  Advertisment  
Top
SangNhuong.com WMF

© 2008 - 2024 Nhóm phát triển website và thành viên SANGNHUONG.COM.
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.